Mùa thu năm 78
Hà Nội gầy xanh
xao
Sinh viên chúng
mình như bầy chim sẻ
Bụng thèm ăn,
cánh khát trời cao.
Nơi ta học ngày
xưa chưa là phố
Đường Láng thơm
thơm răm, húng, thì là...
Cầu Giấy liêu
xiêu bao ngõ nhỏ
Hai bờ hoa súng
tím sông Tô
Những ô cửa lớp
màu thương nhớ
Nắng trốn vào
cây, em bước ra...
Anh như tóc rối...,
ai mà gỡ
Áo gụ, quần đen,
bẽn lẽn qua...
Mùa thu năm 78
Hà Nội bình yên những phố xen làng
Những con đường
xanh, những khoảng trời xanh
Em như mây hát
Chót vót hồn anh
Mùa thu năm 78
Hình như anh đã
yêu
Anh không biết nữa
Sinh viên thời
chúng mình nghèo khó
Không giấy nháp
thơ, anh lẩm nhẩm gieo vần
Những vần thơ anh
nhặt của mùa thu
Của hoàng hôn
sông Nhuệ
Của đêm đầy sao
sân thượng
Của heo may ba
sáu phố phường...
Mùa thu năm 78
Tuổi anh hai tư,
tuổi em hai mốt
Làng sư phạm tre
xanh, quán cóc
Có cả chùa chiền
và những mảnh vườn hoang
Gà gáy trưa mỗi
khi tan lớp
Giảng đường vỡ ra
như thể bầy ong
Anh giấu thơ tình
trong túi áo mùa đông
Giấu cô đơn trên
tầng ba Ký túc...
Giấu ánh nhìn nơi
Tản Viên xa khuất
Giấu tình yêu lối
nhỏ dưới chân em !
Mùa thu năm 78
Hà Nội đôi mắt
nâu
Sông Hồng thanh
thoát sau mùa lũ
Heo may rải gấm mặt Tây Hồ
Anh không em bơ vơ như đứa trẻ
(nhà vắng, bắn bi, đánh đáo một mình)
Như thú hoang chạy trốn bình minh
Như sao mai trốn trăng mười sáu
Như sẻ non trốn bão
Như tháng ba trốn rét nàng Bân
Mùa thu năm 78
Em cười như dã quì Đà Lạt
Em hát như gió xe tơ
Em ngồi đan sương khói mơ hồ
Mưa mùa thu giăng mành thiếu nữ
Có kẻ bơ vơ bên tượng đá
Nghe thu buồn từng chiếc lá đêm rơi !
10/2013
THÁI NAM
THÁI NAM
(Cảm ơn tác giả đã gửi bài tới Quê Nhà)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét