Có lẽ, phương tiện giao thông cá nhân trên bộ không gì bằng xe đạp. Xe đạp không tốn nhiên liệu, không gây ô nhiễm môi trường, ít tai nạn..., hơn hẳn xe máy, xe hơi, tàu cao tốc, máy bay. Xe đạp còn là loại “thực phẩm chức năng” vô hình bồi bổ gân cốt, cơ bắp, lục phủ ngũ tạng cho con người miễn phí, mà hiệu quả không ngờ. Không những thế, những phiên bản từ xe đạp thành tuk tuk, xe lôi, xích lô..., còn góp phần vơi nhẹ nỗi nhọc nhằn, vất vả của những người lao động nghèo trong cuộc mưu sinh cơm áo...
Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014
Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014
Những ngày cuối cùng của Sài Gòn (phần 2)
Trong khi giới nhà báo tranh luận về các lựa chọn, ở lại Sài Gòn và trải qua lần quân đội Việt Cộng tiến quân vào, hay để cho chở đi bằng máy bay và chấm dứt nhiệm vụ của họ ở Việt Nam với câu chuyện di tản, thì các nhà ngoại giao của đại sứ quán Mỹ hy vọng có thể tránh được cuộc di tản như là một kết cuộc nhục nhã, giống như bỏ chạy. Thông tin từ hai nguồn đến với Graham Martin sếp của đại sứ quán Mỹ, gợi lên ý nghĩ phía cộng sản sẵn sàng đàm phán: từ nhóm Hungary của ICCS, Ủy ban Kiểm soát Quốc tế, và từ đại sứ quán Pháp.
Thứ Năm, 10 tháng 4, 2014
Những ngày cuối cùng của Sài Gòn (phần 1)
Trước đây mười năm, người Mỹ tháo chạy khỏi Sài Gòn. Những cố gắng cuối cùng để giải quyết sự lộn xộn về chính trị, trình ra cho Hà Nội một chính phủ mới, “thật sự yêu chuộng hòa bình”, như là một đối tác đàm phán, đã trở thành ảo tưởng. Trong cơn mưa bom đạn đổ xuống thủ đô của nó, Việt Nam Cộng Hòa đã chấm dứt tồn tại. Với những phần còn lại của xã hội thì không còn có thể kiến lập một nhà nước được nữa. Thông tín viên Đông Á của [Đài truyền hình Quốc gia Đức] ARD nhớ lại.
Thứ Tư, 9 tháng 4, 2014
"Hỏi ai?" và những chia sẻ từ Quê nhà
HỎI AI?
Thái Nam
Vua Hùng..., ta biết
vậy thôi
Cũng là thần
thoại một thời hồng hoang
Trần gian lắm
nỗi đa đoan
Rủ rê mộng
mị, truy hoan cội nguồn
***
Cũng như
cái “tổ chuồn chuồn”,
“lá diêu bông”... ấy, mến thương thì
tìm
Cũng là máu
chảy về tim
Trống đồng
lỗi nhịp cánh chim lạc bầy
***
Bánh chưng,
bánh tét, bánh dầy...
Em phơi,
anh giã..., hệt ngày xa xưa
Cha Lạc
Long, mẹ Âu Cơ
Đẻ ai, ai
biết, bây giờ hỏi ai ?!
T.N
Lời bàn của Quê nhà:
Xin chia sẻ với sự trăn trở của tác giả. Quê nhà cũng không biết hỏi ai (và tin ai) về những điều mông lung từ cái thuở hồng hoang ấy.
Câu chuyện ASIAD 2019- Hoang tưởng về "nâng cao vị thế Việt Nam"
Ảnh: Sân Vận động Điểu Sào, Trung Quốc
thảm hại sau khi tổ chức thế vận hội. |
Hai tuần nay dân ghiền thể thao, chính trị gia, văn hóa gia, luật gia, đại biểu gia, và kể cả đại gia cứ hóng vào báo chí để xem cuộc tranh cãi khá náo nhiệt giữa hai phía ủng hộ và chống lại việc tổ chức ASIAD tại Việt Nam vào năm 2019. Hình như chưa có cuộc tranh cãi nào tự do và công khai như thế. Vậy là tự do phát biểu chính kiến của mình đã được nâng lên tầm cao mới, vì trước một đề án quan trọng liên quan tới vận mệnh dân tộc, tới khuôn mặt chính trị, kinh tế và văn hóa nước nhà lại được tung hê hết để nói, để phản biện đối thủ. Thật đáng ngưỡng mộ cho tất cả mọi người tham gia, bất kể đền từ phía nào. Ấy là nhiều người nói thế.
Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014
Đừng để ra ngõ gặp...sòng bạc
Quê nhà
Bởi sức quyến rũ từ nguồn lợi quá lớn nên casino đang rộ mốt, trở thành “giấc mơ thiên đường” với hàng chục dự án lớn nhỏ trên khắp cả nước. Bản thân casino không có tội. Nó chỉ trở nên xấu xa khi bị chính con người lạm dụng và điều khiển để trở thành một công cụ chỉ biết đến kiếm tiền mà không tính kỹ đến những mặt trái của nó.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)