Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014
Thứ Năm, 15 tháng 5, 2014
Thứ Tư, 14 tháng 5, 2014
"Chạy"- Một góc nhìn của một người yêu nước
Tùy bút
Thiện Tùng
LỜI TÁC GIẢ
Sau 30/4/1975, người ta đặt tiêu chuẩn “Yêu nước là yêu Chủ nghĩa Xã hội” (CNXH), tôi chỉ đáp ứng được một trong hai yêu cầu ấy nên vội chạy.
Đối với CNXH, tôi đã chạm trán với nó ít nhất cũng hiệp đầu chớ không phải chạy khi vừa thấy mặt nó – tức là không phải chạy mặt.
Tôi chạy nó (CNXH) vì sự quái dị, tính quái ác và phản dân chủ của nó.
Tôi chạy nó (CNXH) vì sự quái dị, tính quái ác và phản dân chủ của nó.
“Yêu nước là yêu CNXH” – một sự gán ghép chết người. Không phải vậy sao? – Nếu không yêu CNXH vô hình trung là không yêu nước chớ gì? Nhưng, nếu yêu thêm CNXH thì đất nước, dân tộc nầy tránh sao khỏi tang hoang cùng khổ?! Thôi thì thà tôi đành mang danh không yêu nước để khỏi phải góp phần gây tang tóc, đau thương cho đất nước và dân tộc.
Nhờ có tiếp cận, tôi sẽ kể đúng nhưng không thể đủ về sự “diễu võ vươn oai” của nó ở Nam Việt Nam.
Muốn biết tôi là ai để chủi rủa… hay tranh luận, hãy xem lai lịch của tôi ghi rõ ở cuối bài viết nầy.
Thứ Ba, 13 tháng 5, 2014
Cha tôi, Lê Duẩn và kỷ niệm với Trung Quốc
“Khi lòng yêu nước ăn sâu vào trong máu thịt, thì dù trong hoàn cảnh nào, người ta cũng có sự cảnh giác chính xác để có thể phản ứng đúng để bảo vệ Tổ quốc, bằng cách này hay cách khác”.
Qua những lần xuất hiện trên báo chí để nói về cha mình, cũng như qua những lời chúng tôi ghi lại dưới đây, ông Lê Kiên Thành, người con trai thứ của cố Tổng bí thư Lê Duẩn giúp độc giả hôm nay hiểu hơn về bản lĩnh của người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam trong giai đoạn đầy thử thách và oanh liệt của lịch sử dân tộc (1958 -1986).
TỔ QUỐC CÓ BAO GIỜ ĐAU THẾ NÀY KHÔNG ?
THÁI NAM
Bài học máu xương ngàn năm ta quên mất
“Bốn tốt” và “Mười sáu chữ vàng”...,
giặc giăng sẵn biên cương
Chẳng có gì thiêng liêng hơn Tổ Quốc
Khi kẻ thù ngang nhiên nơi biển đảo quê hương
***
Chúng tôi những lính già, lính trẻ
Những ngư dân từng cưỡi sóng Hoàng Sa
Những nông dân, tiều phu chỉ quen sông và suối
Quyết không hổ thẹn với ông cha
***
Từ Ngô Quyền, Trần Nhân Tông, Hưng Đạo Vương...,
đến Ngụy Văn Thà...
Vua nước Nam, người nước Nam là thế
Chỉ khi trong cơn dâu bể
Dân tộc mình mới rõ mặt hèn, gian
***
Tổ Quốc có bao giờ đau thế này không ?!
5/2014 – T.N
Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014
CANH BẠC BIỂN ĐÔNG, CUỘC CHƠI CHƯA CÓ HỒI KẾT
Có lẽ,
không ít người đã nhận ra những vai chính và kép phụ cùng ngửa bài trên “sới bạc”
biển Đông. Lịch sử chiến tranh từng chứng tỏ : Thắng chụp giật trong một cuộc
chiến ngoài biên giới nói chung và trên
biển nói riêng, chắc gì đã thắng. Trải nghiệm sau chiến tranh thế giới lần thứ
2, đô đốc hải quân Nhật Bản, tướng Hara Tadaichi, nhận ra rằng “Nhật Bản thắng
một chiến thắng vĩ đại tại Trân Châu Cảng và do đó đã thua trong cả cuộc chiến
thế giới lần thứ 2”. Bởi đó là chiến thắng “sống mãi trong sự khinh bỉ”! Trên
biển Đông, Trung Quốc đã và đang ỷ y bạo lực để chơi một canh bạc gian lận.
Canh bạc này còn đáng bị khinh bỉ gấp nhiều lần canh bạc Trân Châu Cảng nửa đầu
thế kỷ trước !
VUI, BUỒN DI SẢN
Chỉ vài thập niên trở
lại đây, hàng loạt di sản văn hóa Việt Nam được cấp giấy chứng nhận. Loại tầm tầm
thì đóng dấu quốc gia. Loại kha khá thì nhờ UNESCO ký duyệt. Trước chứng nhận
là cổ động tuyên truyền. Sau chứng nhận là đón rước linh đình, nâng ly hỉ hả.
Và sau nữa thì đa số di sản văn hóa ấy lâm vào “Cảnh đấy người đây luống đoạn
trường”!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)