Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

*Quan chức khuyến cáo nông dân trồng lúa TQ, không nên trồng lúa VN- Hạt giống lúa cũng có nhóm lợi ích

GS Võ Tòng Xuân

Trả lời câu hỏi của báo Đất Việt việc tại sao Việt Nam lại không tự sản xuất lúa giống để phục vụ thị trường trong nước và tự cung cấp giống cho nông dân sản xuất, GS Võ Tòng Xuân trả lời: “Đại học Nông nghiệp Hà Nội và những viện, trung tâm làm được, nhưng năng suất hạt giống của mình không thể địch nổi với giống Trung Quốc”.

Rõ quá rồi, giống của ta không địch được giống của họ. Có nghĩa là trình độ nghiên cứu, sản xuất lúa giống của các nhà khoa học Việt Nam thấp hơn các nhà khoa học Trung Quốc.

Nhưng câu trả lời tiếp theo của GS Võ Tòng Xuân mới đáng để suy nghĩ hơn: “Một lý do quan trọng hơn là nhiều quan chức lại đứng đằng sau lưng những công ty nhập khẩu lúa giống Trung Quốc để kiếm lợi ích cá nhân, khuyến cáo nông dân nên trồng lúa Trung Quốc, không nên trồng giống lúa Việt Nam”.

Với uy tín, trách nhiệm của mình, chắc chắn GS Võ Tòng Xuân không thể phát ngôn điều quan trọng này mà không có căn cứ. Vậy thì, có các chủ thể liên kết với nhau, trong đó có cả quan chức, để kinh doanh lúa giống Trung Quốc. Họ lập công ty, nhập sản phẩm, rồi dụ nông dân mua. Vì lợi ích cá nhân, họ sẵn sàng “giết chết” lúa giống trong nước. Đây có phải là một trong những “nhóm lợi ích” hay không?

Một đất nước có nền sản xuất nông nghiệp lâu đời, nhưng cho đến nay vẫn chưa làm chủ được công nghệ về giống. Phân bón, thuốc trừ sâu, lúa giống đều nhập từ Trung Quốc từ 50 – 70%. Vậy mà các nhà quản lý cứ nói oang oang về đề án này, cải cách kia cho nông nghiệp, tầm nhìn đến vài chục năm sau cho người nông dân.

Một đất nước có nhiều giáo sư, tiến sĩ nhất khu vực, thạc sĩ nhiều đến mức phải đi làm công nhân, thế mà không sản xuất nổi thuốc trừ sâu, phân bón cạnh tranh được với sản phẩm của Trung Quốc. Vậy thì giáo sư, tiến sĩ, thạc sĩ đông đúc quá mức để làm gì?

Các nhà khoa học thì thua kém người ta, các doanh nghiệp nhập khẩu thì liên kết với quan chức để khai thác thị trường, “giết chết” sản phẩm trong nước. Tất cả đều là do ta tự hại mình.

Nhật Bản, Hàn Quốc có được nền sản xuất như hiện nay là do dân của họ ưu tiên sử dụng sản phẩm của họ. Còn chúng ta thì ngược lại.

Không có nhận xét nào: