Quê nhà
Câu chuyện về cái thẻ visa , master nhỏ bé nhưng dường như vẫn rất "thời sự" khi mà ngày càng có nhiều người "vỡ lở" khi trở thành nạn nhân của nó.
Chị Hoa, một người có con đi du học cho biết: Vì có nhu cầu gửi tiền, tiêu tiền do con chị đang học tại Mỹ nên chị đã đến Ngân hàng Techcombank để làm thẻ master card (thẻ mẹ- và thẻ con) để con chị có thể chi tiêu Mỹ bằng thẻ và trả sau ở VN cho tiện lợi. Tuy nhiên, đến đoạn trả tiền học phí bằng tiền đô cho con thì ngân hàng bên Mỹ lại từ chối bởi không chấp nhận thẻ Techcombank. Khi được hỏi thì ngân hàng này (và cả ngân hàng bên Mỹ) đều trả lời là có một số nơi họ không chập nhân một số ngân hàng VN thanh toán.
Vậy là chị đành phải làm thêm cái thẻ Vietcombank cũng với hình thức này và được ngân hàng bên Mỹ chấp nhận. Tuy nhiên nếu thanh toán theo hình thức tiêu trước trả sau cho việc trả học phí thì họ thu phí rất cao nên chị cũng không thực hiện được hình thức này. Đến Vietcombank mua USD để gửi qua tài khoản cho con thì phải đưa ra rất nhiều loại giấy tờ chứng minh việc chuyển tiền cho con là hợp pháp nhưng cũng không phải lúc nào cũng mua được đô của ngân hàng. Có lúc ngân hàng trả lời không có đô bán là khách hàng đành phải ra chợ đen mua. Khi chuyển qua ngân hàng chỉ cho chuyển đúng số học phí mà nhà trường thông báo, ngoài ra muốn gửi thêm cho con tiêu vặt cũng rất khó khăn. Điều này cũng gây khó khăn cho việc chi tiêu của con chị. Tìm cách gửi ngoại tệ cho con một cách chính đáng để bảo đảm cho con học hành, sinh hoạt khi con không thể về VN hàng năm cũng là một bài toán đau đầu những người có con đi du học. Nhiều gia đình đành đánh liều cho con cầm một khoản tiền mặt đi du học để tiện chi tiêu hoặc mau và gửi ngoại tệ theo con đường chợ trời (thường giao dịch ở phố Hà Trung) với mức phí khá cao khi không thể trông cậy ngân hàng.
Gần đây, chuyện mời chào khách hàng làm thẻ visa (và các loại thẻ khác, dịch vụ khác) diễn ra liên tiếp ở các ngân hàng như một phong trào.
Chị Thanh, khu đô thị Linh Đàm cho biết: Chị được ngân hàng Techcombank mời chào làm thẻ visa miễn phí, mặc dù chị cũng chưa hiểu hết về thẻ visa và chưa có nhu cầu chi tiêu qua thẻ này. Nhưng do cả nể và cũng tò mò nên chị đồng ý. Sau khi ghi thông tin qua điện thoại và ít ngày sau chị được nhân viên mang đến tận tòa chung cư, gọi chị xuống dưới ký nhận và giao thẻ một cách vội vàng.
Chưa kịp hiểu gì về thẻ, chị được ngân hàng này báo đến nộp phí thường niên (khoảng 300 ngàn/năm), chị cũng đành phải nộp với hy vọng sẽ sử dụng thẻ. Nhưng một năm trôi qua, thẻ của chị vẫn năm im trong ví (Mặc dù có nhiều chương trình ưu đãi nhưng những chương trình này chỉ phù hợp với số ít người có thu nhập khá). Và đến kỳ hạn, chị lại được ngân hàng nhắc nhở nộp phí năm tới. Đến ngân hàng để cắt dịch vụ thẻ này thì được nhân viên đề nghị chị nộp 300 ngàn rồi mới cắt vì đã đến hạn nộp. Thắc mắc căng thẳng một hồi chị ấm ức ra về. Khoảng 2 tuần sau, chị được ngân hàng này nhắc nhở và khoản nộp này phải cộng thêm phí chậm trả là 70 ngàn nữa..., tổng cộng số tiền lên tới 330 ngàn. Nếu chị không nộp sớm, khoản tiền này sẽ liên tục "sinh sôi". Cực chẳng đã chị buộc lòng phải nộp cho NH 330 ngàn đồng và thông báo "cắt vĩnh viễn" để khỏi lặp lại chuyện mất tiền oan (hơn một năm từ khi có thẻ chị đã mất oan tới trên 600 ngàn). Cô nhân viên ngạc nhiên nói: Chị đã nộp tiên tiếp 1 năm nữa rồi chị cứ dùng đi đến hết hạn hẵng khóa cho đỡ thiệt thòi. Nhưng chị kiên quyết nếu không lại mất tiền oan và ra khỏi quầy với tâm trạng bức xúc. Chị chia sẻ: Mình sợ kiểu làm ăn "vô cảm" này quá rồi.
Trong khi tại NH Vietcombank khoản tiền phí sử dụng thẻ này chỉ là 100 ngàn đồng (mức phổ thông) và quá hạn nếu khách hàng không nộp tiền thì NH tạm khóa chứ không bắt buộc khách hàng phải nộp khi đã quá hạn.
Nhiều khách hàng phàn nàn về những khoản phí bị ngân hàng thu mà không rõ là những khoản gì. Chỉ biết nếu trót lỡ quá hạn thì sẽ bì nhằm vào đó mà "thịt" khách hàng một cách bất kể. Số lượng khách hàng lớn thì cái khoản thu này cũng vô cùng lớn.
Anh Thành cũng chung một tâm trạng "sợ ngân hàng" vì những khoản tiền "oan" chia sẻ: hôm trước có một nhân viên ngân hàng HSCB có gọi điện cho anh mời chào làm thẻ và sử dụng dịch vụ, anh chỉ nói ngắn gọn: Mình sợ NH lắm rồi!
Những năm gần đây, do cạnh tranh nhau về dịch vụ và khách hàng nên các ngân hàng tuyển nhân viên "maketing- khai thác thị trường" vô tội vạ. Không cần bằng cấp đại học hay chuyên ngành, chỉ cần ham muốn công việc là được tuyển dụng. Cơ chế khoán sản phẩm, doanh thu rất thoáng nên thu hút được nhiều nhận sự.
Anh Thực, quê Thái Bình, học hết phổ thông mải kiếm sống nên anh cũng không có ý định học tiếp. Sau nhiều năm bươn chải, nhân dịp các ngân hàng có cơ chế tuyển dụng cởi mở, anh đã được vào ngân hàng O. Do biết cách lại khéo mồm nên anh cũng trúng nhiều khách hàng và có khoản thu nhập từ "khai thác thị trường" khá. Nhưng gần đây, việc làm bị thu hẹp. Có nhiều lần gọi điện đến khách hàng, chưa nghe rõ đầu đuôi, "thượng đế" của anh đã phán câu xanh rờn: Mình sợ ngân hàng lắm rồi! Khiến anh rất phiền lòng và hẫng hụt.
Không ít hệ lụy tiêu cực từ việc này như tranh chấp khách hàng, cho vay tín chấp không đúng quy định dẫn đến kiện tụng... Trong đó có việc khách hàng mắc vào cái bẫy của thẻ visa dẫn đến phiền toái mà thực chất là hữu danh vô dụng đối với rất nhiều người. Các thượng đế cũng đành lòng ngậm ngùi và chấp nhận trả giá cho sự cả tin và thiếu hiểu biết của mình. Thế mới có chuyện nộp phí xong rồi khóa thẻ vĩnh viễn không thương tiếc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét