Thái Nam
Mùa xuân tít tắp giêng hai
Bỗng dưng rét lộc, rét
đài vu vơ
Nửa đêm rúc rích chồi
tơ
Ban mai chợt tỉnh, không
ngờ búp non
Gọi xuân cạn chén dỗi hờn
Xin em cởi hết cô đơn nỗi
niềm
Gọi xuân vỗ cánh bình
yên
Ru em vượt sóng sang miền
hoang xa
Mùa xuân thả gió tháng
Ba
Hoa xoan rắc xuống mái
nhà, bờ ao
Nắng non chập chững ra, vào
Mon men mây trắng, hanh
hao phố chiều
Gọi xuân vào cuộc phiêu
diêu
Đất trời cũng mở đường
yêu cõi người
Gọi xuân dâng hiến cuộc
chơi
Ngất ngư ngày tháng, tơi
bời cỏ hoa
Ru em ngon giấc đàn bà
Đánh đu đời Cuội chết
già bến Trăng
Ru em ngón ngọc, ngón
vàng
Con đò chếnh choáng dọc
ngang sông dài
Dốc tình thăm thẳm bờ
vai
Ru em tuổi đá cùng ai
đường trần
Nhớ rừng, thác đổ giai
nhân
Ru em bóng núi ngả dần
về nhau!
T.N
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét