Trời có bốn mùa: Xuân, Hạ, Thu,Đông;
Đất có bốn phương: Đông, Tây, Nam Bắc; Người có bốn đức: Cần, Kiệm, Liêm, Chính.
Thiếu một mùa thì không thành trời; Thiếu một phương thì không thành đất; Thiếu một đức thì không thành người.
Thiếu một đức, như Bác nói thì không thành người. Có không ít những kẻ không cần không kiệm, không liêm, không chính, nghĩa là thiếu cả bốn đức để thành người cách mạng, thì không biết họ là cái giống gì. Mà cái giống không biết là giống gì ấy, ngày nay không ít.
Học tập đạo đức Bác Hồ vào thời điểm này thật cần thiết. Không chỉ trong đoàn thanh niên, mà ở các giới, các ngành trong cả nước cũng đồng thanh phát động phong trào học tập. Càng ngẫm càng hiểu sâu sắc điều mà đồng chí Lê Duẩn đã từng nói trong thời kỳ kháng chiến: "Học đạo đức Bác Hồ là học cho được cái gốc, tức là học cho được cái tâm, từ những xúc động đến rưng rưng nước mắt của Bác trước nỗi khổ của con người”.
Năm 1945, cả nước vui mừng đến nghẹn ngào vì đã giành được độc lập . Nhưng đó cũng là lúc cả nước lâm vào nạn đói chưa từng có trong lịch sử. Bác thống thiết kêu gọi: "Khi chúng ta nâng bát cơm mà ăn, nghĩ đến kẻ đói khổ, chúng ta không khỏi động lòng. Vậy tôi xin đề nghị với đồng bào cả nước, và tôi xin thực hành trước : cứ mười ngày nhịn ăn một bữa, mỗi tháng nhịn ăn ba bữa. Đem gạo đó ( mỗi bữa một bơ ) đi cứu dân nghèo.” Bác nói: "Một người thì ít, nhưng nhiều người cùng làm thì nhiều”. Đó là những ngày Bác vừa mới qua cơn bệnh hiểm nghèo ở Tuyên Quang. Về Hà Nội, sức chưa hồi phục, lại lo việc nước trong thời khắc dân tộc “ngàn cân treo sợi tóc”. Các đồng chí vô cùng ái ngại , đề nghị Bác bồi dưỡng, vì lúc này hơn bao giờ hết sức khoẻ của Người cần được chăm sóc. Nhưng Bác nghiêm mà rằng: “ Bác kêu gọi đồng bào mọi giới chức, vậy lẽ nào Bác lại không làm” .
Năm 1950, trên đường đi chiến dịch biên giới các đồng chí bảo vệ đã chuẩn bị một con ngựa khoẻ cho Bác. Nhưng khi mời Bác, Bác từ chối: Đoàn có bảy người, mình Bác đi ngựa sao được. Để ngựa thồ ba lô, hành lý. Ai mệt sẽ đi ngựa sau. Bác nói vậy và Bác làm đúng vậy. Suốt những ngày băng rừng lên mặt trận, Bác đã cùng mọi người đi bộ. Năm đó Bác gầy yếu, đã ngoài sáu mươi. Bác còn nói vui: Các chú trẻ hơn Bác, khoẻ hơn Bác, nhưng cứ đi xem có hơn được Bác không. Bác nói chí công vô tư là Bác sống trọn đời trong đạo đức đó. Bác nói, làm cán bộ tức là làm nô bộc cho dân, thì trọn đời Bác lấy lợi ích của dân làm kim chỉ nam cho mọi hoạt động của Người.
Với nhân dân, đồng bào, Bác chăm lo, nhường nhịn đến từng miếng ăn, đêm ngủ. Nhưng với Bác, chỉ một mực tiết kiệm, giản dị. Bác nói “Người ta ai cũng muốn ăn ngon mặc đẹp, nhưng muốn phải cho đúng thời, đúng hoàn cảnh. Trong lúc nhân dân ta còn thiếu thốn , mà một người nào đó muốn riêng hưởng ăn ngon mặc đẹp, như vậy là không có đạo đức.”Trở về thủ đô sau hoà bình, Bác vẫn giữ nếp sống giản dị như xưa nay. Trong ngôi nhà Bác ngủ, mùa hè khá nóng. Tận dụng lúc Bác đi công tác, anh em lén mắc cho Bác chiếc điều hoà nhiệt độ. Khi về lại nhà, Bác gọi anh em vào mà nói:
-Điều hoà làm việc tốt đấy. Các chú có thể đem cho trại điều dưỡng hay quân y viện. Hôm trước Bác đến thăm thấy ở đó nóng lắm....” Khi chiếc xe Pobeda của Bác đã qua nhiều năm sử dụng, các đồng chí văn phòng có ý định đổi xe mới, tiện nghi hơn. Bác hỏi đồng chí lái xe:
-Xe có hỏng hóc gì không?
-Dạ, thưa Bác vẫn tốt ạ. Nhưng muốn đổi để Bác đi êm và nhanh hơn.
-Thế thì không cần phải đổi. Vì chiếc xe này chưa hỏng.
Nhắc đến chuyện này, tôi lại sực nhớ một chuyện khá ồn ào dư luận hồi những năm thập kỷ 80. Lúc đó chính phủ mới thành lập một cơ quan ngang bộ. Vậy là một loạt 5 ông phó mới xuất hiện, ông nào cũng có chế độ xe đưa xe đón. Hiềm một nỗi, chính phủ chưa kịp lo, vậy là các vị phó tạm thời phải đi chung. Nhưng đi chung hoá ra đi nhờ. Vậy là các vị không chịu chung chạ gì hết. Chỉ tội anh lái xe, cứ đưa hết ông này lên cơ quan lại quay xe đón ông khác, dù mấy vị nhà trên cùng một tuyến đường.
Đó là chuyện của ba mươi năm về trước. Còn bây giờ là thế kỷ 21 rồi, nghĩa là chuyện cũ đã xưa. Pobeda hay volga đã xếp vào bảo tàng đồ cổ từ lâu, thay vào đó là Mercedes, Toyota, Mitsubishi, Honda... Nếu là Honda, phải là Honda Civic, Toyota, phải là ToyotaVios, Toyota Innova 30.000 USD trở lên kia mới gọi là sành điệu. Tôi còn nghe một vị đầu tỉnh khi cưới xe xuống địa phương còn tự đắc khoe: Cả huyện ta đóng thuế cả năm không mua nổi chiếc xe này đâu. Đạo đức của Bác không biết còn có chỗ trong con người mấy vị “quan cách mạng” này không ? Hiềm một nỗi, miệng các vị ấy vẫn luôn lên tiếng: Suốt đời học tập tư tưởng , đạo đức của Chủ Tịch Hồ Chí Minh vĩ đại đấy.
![]() |
Học tập Bác nhưng giờ ai cưỡi ngựa trên đường nhựa- vậy nên phải sắm "ngựa" xịn này mới văn minh |
Bác đã từng dạy :
Trời có bốn mùa: Xuân, Hạ, Thu , Đông
Đất có bốn phương:Đông, Tây, Nam Bắc
Người có bốn đức: Cần, Kiệm, Liêm ,Chính
Thiếu một mùa thì không thành trời
Thiếu một phương thì không thành đất
Thiếu một đức thì không thành người.
Thiếu một đức, như Bác nói thì không thành người. Có không ít những kẻ không cần không kiệm, không liêm, không chính, nghĩa là thiếu cả bốn đức để thành người cách mạng, thì không biết họ là cái giống gì. Mà cái giống không biết là giống gì ấy, ngày nay không ít.
Như Nguyễn
(Cảm ơn tác giả gửi bài tới Quê Nhà)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét